ترجمة سورة القيامة

الترجمة الفيتنامية

ترجمة معاني سورة القيامة باللغة الفيتنامية من كتاب الترجمة الفيتنامية.
من تأليف: حسن عبد الكريم .

TA thề bởi Ngày phục sinh;
Và TA thề bởi linh hồn tự trách.
Há con người nghĩ rằng TA sẽ không tập hợp xương cốt của y hay sao?
Vâng, TA thừa sức ráp lại toàn hảo từng đầu ngón tay của y.
Không! Con người muốn tiếp tục phạm tội;
Y hỏi: “Lúc nào sẽ xảy ra Ngày phục sinh?”
Bởi thế, khi cặp mắt bị chói lòa;
Và mặt trăng bị che khuất,
Và mặt trời và mặt trăng giao nhau.
Vào Ngày đó con người sẽ bảo: “Đâu là chỗ để thoát thân?”
Vô phương! Không có chỗ để nương thân.
Ngày đó, chỗ nương thân duy nhất là (chạy) về với Thượng Đế của Ngươi.
Vào Ngàỵ đó, con người sẽ được báo cho biết điều mà y đã gởi đi trước và điều mà y còn để lại sau.
Không! Con người nhìn thấy rõ bản thân của mình nhất;
Mặc dầu y viện đủ lý do để chạy tội.
Chớ uốn lưỡi của Ngươi về Nó (Qur'an) hầu giục Nó đến nhanh;
Quả thật, TA có nhiệm vụ thu nhặt và đọc Nó (cho Ngươi);
Bởi thế, khi TA đọc Nó (Qur'an), hãy đọc theo Nó.
Rồi chính TA có nhiệm vụ giải thích Nó minh bạch.
Không! Không, các ngươi yêu đời sống hiện tại;
Và quên lãng đời sau.
Vào Ngày đó, gương mặt của một số người sáng rỡ.
Ngắm nhìn Thượng Đế của họ;
Và vào Ngày đó, gương mặt của một số người buồn hiu, nhăn nhó.
Lo nghĩ về một tai họa đập nát lưng sẽ giáng lên họ;
Không! Khi (hồn của người chết) lên đến xương quai xanh;
Và có tiếng hỏi: “Ai là thầy thuốc (có thể cứu y sống)?”
Và y nghĩ (đã đến lúc) phải biệt ly;
Và ống chân này nhập vào ống chân nọ;
Đưa (y) về với Thượng Đế của Ngươi vào Ngày đó.
Bởi thế, y không tin cũng không dâng lễ nguyện Salah.
Ngược lại, phủ nhận sự thật và quay bỏ đi;
Rồi y về nhà với dáng điệu ngạo mạn;
Chỉ thiệt thân ngươi thôi (hỡi người!), chỉ thiệt thân!
Rồi, chỉ thiệt thân ngươi thôi (hỡi người!), chỉ thiệt thân.
Há con người nghĩ rằng y được tự do tác oai tác quái?
Há y không là một giọt tinh dịch được xuất ra hay sao?
Rồi trở thành một hòn máu đặc, tiếp đó thành hình thể;
Rồi từ y, (Allah) làm ra hai giới (tính), nam và nữ.
Há Đấng đó không đủ Quyền Năng phục sinh được người chết hay sao?
سورة القيامة
معلومات السورة
الكتب
الفتاوى
الأقوال
التفسيرات

سورة (القيامة) من السُّوَر المكية، نزلت بعد سورة (القارعة)، وقد تحدَّثتْ عن القيامة، وما يقترن بها من أهوالٍ، وحالِ الإنسان في هذا اليوم العصيب، مقارنةً بما كان عليه في الدنيا من غفلةٍ واستبعاد لهذا اليوم، مع الدعوةِ للاستعداد لهذا اليوم.

ترتيبها المصحفي
75
نوعها
مكية
ألفاظها
165
ترتيب نزولها
31
العد المدني الأول
39
العد المدني الأخير
39
العد البصري
39
العد الكوفي
40
العد الشامي
39

* قوله تعالى: {لَا تُحَرِّكْ بِهِۦ لِسَانَكَ لِتَعْجَلَ بِهِۦٓ} [القيامة: 16]:

عن موسى بن أبي عائشةَ، قال: حدَّثَنا سعيدُ بن جُبَيرٍ، عن ابنِ عباسٍ رضي الله عنهما في قوله تعالى: {لَا تُحَرِّكْ بِهِۦ لِسَانَكَ لِتَعْجَلَ بِهِۦٓ} [القيامة: 16]، قال: «كان النبيُّ صلى الله عليه وسلم يُعالِجُ مِن التنزيلِ شِدَّةً، وكان يُحرِّكُ شَفَتَيهِ - فقال لي ابنُ عباسٍ: فأنا أُحرِّكُهما لك كما كان رسولُ اللهِ صلى الله عليه وسلم يُحرِّكُهما، فقال سعيدٌ: أنا أُحرِّكُهما كما كان ابنُ عباسٍ يُحرِّكُهما، فحرَّكَ شَفَتَيهِ -؛ فأنزَلَ اللهُ عز وجل: {لَا تُحَرِّكْ بِهِۦ لِسَانَكَ لِتَعْجَلَ بِهِۦٓ ١٦ إِنَّ عَلَيْنَا جَمْعَهُۥ وَقُرْءَانَهُۥ} [القيامة: 16-17]، قال: جَمْعُه في صدرِك، ثم تَقرَؤُه، {فَإِذَا قَرَأْنَٰهُ فَاْتَّبِعْ قُرْءَانَهُۥ} [القيامة: 18]، قال: فاستمِعْ له وأنصِتْ، ثم إنَّ علينا أن تَقرأَه، قال: فكان رسولُ اللهِ صلى الله عليه وسلم إذا أتاه جِبْريلُ عليه السلام استمَعَ، فإذا انطلَقَ جِبْريلُ قرَأَه النبيُّ صلى الله عليه وسلم كما أقرأَه». أخرجه البخاري (٧٥٢٤).

* سورة (القيامة):

سُمِّيت سورة (القيامة) بهذا الاسم؛ لافتتاحها بقَسَمِ الله بهذا اليومِ العظيم.

1. أهوال يوم القيامة (١-١٥).

2. طريق النجاة (١٦-١٩).

3. عَوْدٌ لمَشاهدِ القيامة (٢٠-٢٥).

4. ساعة الموت (٢٦-٤٠).

ينظر: "التفسير الموضوعي لسور القرآن الكريم" لمجموعة من العلماء (8 /487).

يقول ابن عاشور رحمه الله: «اشتملت على إثباتِ البعث، والتذكيرِ بيوم القيامة، وذِكْرِ أشراطه، وإثبات الجزاء على الأعمال التي عملها الناسُ في الدنيا، واختلاف أحوال أهل السعادة وأهل الشقاء، وتكريم أهل السعادة، والتذكير بالموت، وأنه أول مراحلِ الآخرة، والزَّجر عن إيثار منافعِ الحياة العاجلة على ما أُعِدَّ لأهل الخير من نعيم الآخرة». "التحرير والتنوير" لابن عاشور (29 /337).